d ò n g .s ô n g
..k ể .c h u y ệ n
__________________________________________________________________________
Có một dòng sông thầm thì kể chuyện
Em đứng nghe, thì ra chuyện chúng mình
Em lạ quá, làm sao mà sông biết?
Em bồi hồi, anh cũng đã đinh ninh
Nghe sông kể một lần ngang qua đó
Ngồi với nhau cùng với đám bạn bè
Muốn nói thương mà lòng còn mắc cỡ
Sợ người (cười) nên cất nụ hôn đi
Chia tay nhau mấy mùa xa bằn bặt
Tháng ngày nào làm đứt sợi tơ giăng?
Em buồn lắm nghe dòng sông kể thật
Tưởng mình còn đâu đó, đứng lăng xăng
Sông vẫn kể vẫn thì thầm câu chuyện
Em đứng nghe mà nhớ đến vô cùng
Dù gặp gỡ chỉ là lần thứ nhất
Mà sao lòng vẫn cứ mãi bâng khuâng?
Có ai đem sợi tơ dùm nối lại
Cho đường dài thu ngắn ở tầm tay
Để tiếng thương, hôm nào còn ngần ngại
Có một lần thôi mắc cỡ, trao ai...