tôi nghe hắt hiu từ mắt em ngắt tạnh con dế buồn tự tử giữa đêm sương bầy sẻ cũ cũng qua đời lặng lẽ em ở đó bờ sông còn ẩm cát con sóng tình vỗ mãi một âm quen...
Thúc Sinh wrote: thường các cô cổ dài nhìn kiêu sa lắm HY :))
không biết là khán giả etetet có bao nhiêu nàng kiêu sa vì ngóng dài cổ rồi ha ? :))
nhưng... bõ công, để vừa được kiêu sa, vừa được thưởng thức một nhạc phẩm kết hợp từ thơ và nhạc của chú Từ Công Phụng-Du Tử Lê qua tiếng hát của anh Thúc Sinh thì cũng đáng lắm! :p
cám ơn Yên Chi và Hoài Yên đã vào nghe nhạc. hai cô em gái có vẻ quá khen anh trai làm anh cũng hơi... "khớp" :-)) anh sẽ tìm thêm vài bài nhạc của Từ Công Phụng nữa, hát cho vui :-))
Trời đất lại bắt đầu giao mùa mọi thứ trên đời đang thay đổi nhưng anh vẫn ngồi viết không phải là những bài thơ với nội dung to lớn không là những áng văn chương vĩ đại chỉ là những giấc mơ nho nhỏ những khắc khoải trong anh - trong em
_______________________________________________ Tuyết Rơi - văn - Lam Giang_______________________________________________
Trắng bừng một màu bạch tuyết, đất và thông xanh ẩn màu dưới lớp tuyết mịn màng. Qua một đêm, con đường, ngọn cây, mái nhà... đã phủ miên man tuyết trắng.