THƠ........TRUYỆN / TÙY BÚT......TRANH ẢNH.......NHẠC / GHI ÂM........ĐỘC THOẠI......TUYỂN
E-CAFÉ........HOA THƠM CỎ LẠ.......CHUYỆN PHIẾM.......NỮ CÔNG / GIA CHÁNH.......HỎI / ĐÁP



Viết từ khung cửa I-chat
1 ... 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9 ... 11 - bottom


Image

q u â n .t ử .T à u

____________________________________________________________________________
l a m g i a n g


Khi yêu, cô cũng khá là quân tử Tàu. Yêu đơn phương, cô luôn "quân tử" chúc phúc cho người ta sẽ hạnh phúc với một ai đó. Mà không cần cô chúc phúc, họ cũng sẽ hạnh phúc với một ai đó không phải với cô. Cô cứ nhận bừa mình quân tử, AQ thế cho nó nhẹ lòng. Cảm giác thất tình chẳng dễ chịu gì. Với mối tình đầu chính thức (chính thức được cầm tay nhau), cô cũng sụp đổ khi thần tượng không còn là thần tượng trong lòng cô. Thế nhưng cô cũng quân tử chúc phúc họ hạnh phúc với một ai đó.
Cứ thế, cô quân tử ngẩng cao đầu trong tình yêu. Áo cô vẫn trắng, tâm hồn vẫn rất tinh khôi.

Vẫn rất ôn nhu và quân tử như trúc, cô yêu anh.

Nhưng có điều gì đó không còn giống những lần quân tử trước. Cô không còn mong anh có một ai đó thay thế cô được hạnh phúc bên anh. Cô trở thành tiểu nhân. Cô bảo anh: Em cầu cho anh ế. Cầu cho anh tồn kho ẩm mốc lên, đợi em tới chống ế, chống ẩm cho anh.

Cô cầu cho anh ế vì cô muốn mình là người duy nhất được hạnh phúc ở bên anh. Cô muốn quan tâm, yêu chiều anh là cô. Cô muốn là người bắt nạt anh, nhõng nhẽo anh, gây phiền hà cho anh. Cô không thèm làm quân tử nữa.

Tố chất của một tiểu nhân tiềm ẩn sâu trong cô đã bùng phát khi va chạm vào anh. Cô không muốn anh lấy người đàn bà khác làm vợ để cô và anh thành đôi nợ đời nhau. Để hằng ngày, anh đi làm về phải ăn cơm và canh của cô nấu. Ăn xong thì bị cô đùn đẩy công việc rửa bát và dọn dẹp cho làm. Cô chỉ việc đứng sau lưng, ôm anh,thủ thỉ nịnh nọt - tiểu nhân mà.

Tiểu nhân như cô, sẽ không hoài bão bao quát cả gầm trời. Cô chỉ muốn ở trong một cái giếng trời nho nhỏ, mưu cầu hạnh phúc đơn giản và bình yên trong phạm vi...một vòng tay ôm của anh - mỗi đêm. Trong giếng trời, yên lặng bên nhau, anh coi TV mặc anh, cô cứ việc cuộn mình vào sát anh, chìm vào giấc ngủ. Anh cũng cần một khoảng của riêng anh chứ.Guồng quay của cuộc sống cần được dừng lại khi ngả lưng xuống giường.Cô không phiền nhiễu anh bằng những tỉ tê tâm sự, nhưng cô sẽ ôm chặt một cánh tay của anh để cả trong giấc ngủ cũng không vuột mất anh.

Quân tử nhất ngôn, quân tử thiệt hại. Tiểu nhân...thất ngôn nên tiểu nhân thề..."không thèm nói chuyện với anh", nhưng chưa được hai hôm, tiểu nhân đã nuốt lời thề. Vì rằng tiểu nhân thì bất "nhất ngôn", tiểu nhân được lãi. Tiểu nhân thích nhai đi nhai lại. Vậy nên, cô làm tiểu nhân để thoả lòng nhai cục kẹo tình yêu của mình,không sợ bị mất thể diện.





16052


Image

t h ư .t a y .

____________________________________________________________________________
l a m g i a n g


Hiếm khi cô có cơ hội viết thư tay cho anh, vậy mà lá thư của cô lại... chẳng ra làm sao. Nhớ thời còn yêu thầm bạn học ở trại tị nạn, cô đi định cư, viết thư cho bạn ấy cả chục trang giấy nhét vào một phong thư. Tội nghiệp bạn ấy phải đọc vất vả lắm chứ chả đùa. Cô vốn thích tường trình (có thời còn mộng làm phóng viên kia mà), thế là thư tay cô viết bao giờ cũng lê thê từ chuyện này sang chuyện nọ như bản báo cáo.

Cô vốn nghĩ, bạn ấy nhìn thế chắc cũng kiệm chữ lắm. Nhưng cô hơi nhầm, bạn viết lại cho cô cũng hai, ba trang. Cô đọc xong lần nào cũng tiếc, sao thư ngắn quá.

Thời đại emails và ichat, muốn gì gõ nhoắng cái cho nhau. Nói vậy lại nhầm. Cô nhớ, cô đã đánh úp anh bằng một lá trường sớ tình yêu dài hơn chục trang. Dĩ nhiên, cô gửi vào email cho anh. Anh có đọc hay không đọc, cô không hỏi cũng không hề nhắc lại. Cô chỉ biết, cái nút Send ấy, phải can đảm lắm mới dám nhấn vào và khi cô nhấn "send" xong, cô muốn hối hận cũng không còn kịp.

Trở lại với lá thư tay cô nổi hứng mà viết gửi cho anh, kèm trong gói quà tặng. Cô thấy mình đanh đá với anh quá thể. Một trang thư chưa đầy vì cô viết rõ nguệch ngoạc, còn vẽ nhăng nhít, đánh dấu than, đề dấu hỏi choán hết 1/4. Cô viết "thư tình" như thư hăm doạ. Cô cam đoan, anh đọc đến đâu, anh cười sặc nước bọt đến đấy vì cái lối viết chiu chíu như cao thủ phóng phi đao của cô.

Cô biết anh không thể chịu đựng nổi một lá thư tình như anh Chí Phèo ăn vạ như thế nên anh "nịnh" cô mỗi ngày mỗi nhiều hơn rồi.





16298


LG nàng ơi,

hình như cái chiêu này người ta gọi bằng "giết người không gươm giáo" đấy nàng ạ!!! :-))


16315


cô mình không sợ mai mốt "về với nhau" rồi "ngộ sẽ páo chù" à? :-))


16342


Cô mình ơi, đường về chung còn xa nhắm... Chả sợ ! :)


16358


Image
c ó .n h ữ n g
...T Ì N H .C Ờ

____________________________________________________________________________
l a m g i a n g


Cô biết anh từ rất lâu rồi, có lẽ cả chục năm cơ ấy. Kiểu của anh là vừa phớt đời, vừa bụi bặm lại rất tinh tế lẫn chân thành. Cũng vì anh mang hơi hướm người bạn thân của cô (trùng hợp nữa là cả anh và bạn thân của cô đều có tên bắt đầu cùng vần...), cô bắt đầu thấy hứng thú với anh.
Vậy là cô tà tà theo anh từ xa xa. Cô không tìm cơ hội tiếp cận anh cũng không có ý định rút ngắn lại khoảng cách. Bởi thế, hôm anh đùa bảo cô sao ngày ấy anh lại không quen cô nhỉ, cô tảng lờ không trả lời anh cũng không đùa lại. Tại anh không biết đấy, nếu cô đùa lại thì nghĩa là trong cô chưa hề mảy may suy nghĩ và bận tâm về anh. Và với sự "can đảm" hiện tại của cô, nếu cô trả lời anh thì cô sẽ không nói dối lòng. Hồi đó, cô luôn nghĩ anh vốn sống hạnh phúc với gia đình của anh. Nếu cô biết anh lận đận vào khoảng thời gian cô cũng đang lận đận, có khi cô đã..."liếc nhìn anh ấy lâu hơn để gây chú ý".

Mấy ngày nay, trời xui đất khiến cho cô cùng anh ngồi "trực diện ở cự ly gần hơn" để trò chuyện, cô thấy mình xôn xao một chút tình cảm dành cho anh. Đến đây, nếu anh biết, chắc sẽ té ghế và không chừng lại đạp hư một món đồ quý giá nào đó nữa thì thật phiền. Anh đừng có nghĩ cô sao mà dễ tung hoa lên đầu người khác đến thế. Chuyện này thật khó nghĩ, ngay cả cô cũng thấy phiền muộn đến ngạc nhiên. Chiều nay, trên chặng đường 300 km lái xe cả chiều đi lẫn chiều về, cô đã miên man chìm trong suy nghĩ. Thôi thì cứ đúng cái châm ngôn "sống thật và viết thật" cho nó khoẻ cái thân già đi nhỉ.

Ranh giới của tình cảm thì rất mong manh nhưng nó cũng có bề dày và chiều rộng. Có lẽ cô đã và vẫn luôn "ngước nhìn" về phía anh (nhưng không phải nhìn anh qua một lăng kính màu hồng) nhưng vẫn chỉ là "kính nhi viễn chi". Cô đâu thể biết trước được, một ngày vừa đây, hòm thư của cô lại xuất hiện anh. Còn phải hỏi, cô biết anh thừa đi ấy chứ. Thế là đã không còn "kính nhi viễn chi" được với anh nữa rồi.

Cô không giống như một nhân vật của nhà văn Stefan Zweig mà anh chỉ cô đọc, vì thế nên anh sẽ bị cô đá trái banh sang cho anh loay hoay với nó giùm cô. Tình cảm bùng lên hôm nay của cô chính là đã được nhen nhúm từ xa xưa rồi đấy chứ. Chỉ là thời gian của chúng ta thì không thể vặn cho nó đi giật lùi. Ngần ấy thời gian cô và anh đi qua nhau thì cũng là ngần ấy thời gian cô đã quen biết "anh" của riêng cô hôm nay.

Không muốn để lòng mình muộn phiền như phiến tơ bị rối, cô cho anh biết điều cô nghĩ càng sớm thì cô càng nhanh giải thoát được cho cô khỏi muộn phiền một cách nhẹ nhàng nhất có thể. Cô dự đoán, anh sẽ sốc còn hơn bị uống nhầm thuốc. Tuy là vậy, cô mong rằng anh sẽ tiếp tục trò chuyện cùng cô, tỉnh bơ như người Anglais.

Cô yêu trúc và cúc, thế nhưng ở bàn trang điểm của cô, cô vẫn để một lọ hồng. Nói theo ngôn ngữ thời nay thì: Nhìn nó rất sang-chảnh. Anh không kiêu kỳ, cô cũng không yêu thích sự kiêu kỳ. Cô không ví von anh là lọ hoa hồng ở bàn trang điểm của cô đâu nhé. Cô chỉ muốn nói, tình cảm lao xao của cô đối với anh chính là như hoa hồng kia. Rồi sau này thì anh vẫn là anh và cô vẫn cứ là cô như trước giờ vẫn vậy, bất kể...

(Cô có thêm giả thiết là anh không đỡ nổi cú sốc này nên anh sẽ phải bảo bác sỹ kê thêm đơn thuốc an thần (đùa thôi)).



Image


17302


Image
đ à n .Ô N G ,
.........đ à n .B À .v à .X E

____________________________________________________________________________
l a m g i a n g


Năm trước, cô thờ ơ bỏ qua chuyện pre-check con xe của mình trước khi mang nó đi "khám bệnh". Rất may là người chủ trước là một đàn ông, và ông ấy chăm con xe của mình như chăm vợ. Vậy là qua tay cô, nó vẫn nõn nường và mướt mát. Sau 2 năm ở với cô, nó trở nên sập xệ và bắt đầu "sứt ngoe, gãy gọng". Khổ thân nó, làm ô-sin phục vụ hai đứa trẻ và một người đàn bà mù tịt về máy móc thì làm sao nó được o bế kỹ càng.

Năm nay, cô quyết định ban cho con (ở) xe của mình một ân huệ. Cô đưa nó vào hãng để nó được chăm sóc trước khi cô phải mang nó đi giám định theo hạn kỳ đang đến. Mấy anh thợ nhận xe với một nụ cười khó hiểu. Có anh còn khéo đùa, hỏi cô chăm ông xã có giống cô chăm xe không vậy? Sứt ngoe, gãy gọng hết trơn.

Cô chữa ngượng bằng cách nói rằng cô chăm anh xã để anh xã chăm con xe giùm cô. Nói xong thì biết mình bị cắn câu. Con xe thân tàn ma dại đến thế hẳn là nó đã thiếu bàn tay chăm sóc của... đàn ông.

Còn nhớ những ngày đầu tiên, khi Bố cô mới mang một nàng Mercedes về ngự ở "hậu cung" (garage), Bố cũng o bế con xe như thể nó là trứng mỏng trên tay của Bố. Ngày nào cũng lau và chùi. Đi đâu thì phải đậu xe ở chỗ "đồng không mông quạnh" nhất có thể, dù bắt mọi người phải đi bộ cả cây số từ xe tới chỗ cần tới. Mẹ cứ hay rầy rà sao Bố không dọn xuống "hậu cung" mà ở luôn với con xe cho đỡ phải xa nó. À quên, Mẹ còn hay dài giọng chì chiết Bố rằng (nguyên văn):

- Ôi giời ạ, tôi mua xe về để nó phục dịch cho tôi chứ có phải để ông đi hầu lại nó đâu chứ!

Và Bố thì chống chế:

- Tôi hầu nó để nó phục dịch cho bà kia mà.

Những câu trao đổi của Bố Mẹ cô năm nào lại khiến cô liên tưởng tới một điều chẳng liên quan nhưng lại khá bi hài về mối quan hệ trong kha khá gia đình ở Việt Nam. Bà chủ chăm ông chủ, ông chủ hầu Ô-sin và Ô-sin phục dịch bà chủ.

Đàn ông o bế xe là vì nguyên nhân gì, nhỉ?

Thật tình mà nói, cô coi xe là một cục sắt chứ có phải như đàn ông , coi xe còn hơn con vợ. Cứ nghe nhóc con Marquez phát biểu thì thấy, chả thà chọn xe chứ không chọn đàn bà. Anh của cô cũng như nhiều đàn ông khác, chăm con xe như thể xe là người tình bé bỏng, là ái phi. Chả vậy mà bị "ái phi" hất văng xuống đường bao nhiêu lần, lần mới đây, gãy xương vai không làm anh giận, chỉ làm anh buồn thơ thẩn vì không được ôm "ái phi" lượn phố trong một thời gian khá dài.

Vào hôm anh xảy ra chuyện, cô chỉ muốn bay sang thăm anh ngay nhưng anh lại ngăn. Anh bảo anh đang què tay và băng bó cứng đơ một nửa người, cô sang thì anh phải làm sao? Hãy đợi anh bình phục, cô sang anh mới lo được cho cô. Ơ, hình như đàn bà có xu hướng quan tâm chăm sóc đàn ông như chăm... con, cho nên đàn ông dễ dàng "đánh hơi" được khi nào đàn bà nhăm nhe định biến đàn ông thành trẻ nhỏ.

Anh bảo cô đợi, cô ngoan ngoãn chẳng thèm cãi bướng làm gì. Ừ thì đợi. Đợi anh bình phục, anh chăm cô theo kiểu chăm xe máy ấy mà.

Hôm nay trong lúc đợi lấy xe, cô nhắn tin cho anh biết tình hình. Anh chắc lưỡi bảo:
- Tội nghiệp hông.

Chả biết anh "tội nghiệp" xe hay tội nghiệp cô phải tự lo chuyện mà đáng lẽ ra nên để cho đàn ông lo giúp. Thôi cô cứ tạm diễn giải ý anh thành "tội nghiệp" cô vậy.

Vì rằng, anh chèn một nụ hôn ở cuối câu.





17809



Image

n g ạ i .L À M .Đ Ẹ P

____________________________________________________________________________
l a m g i a n g


Cô bạn thân có chuyện buồn nên rủ cô ra pub uống một ly. Cô không muốn đi nhưng cũng cố gắng phóng về nhà thật nhanh sau giờ làm việc để chải chuốt trước khi xuống phố. Thử váy, thử áo đã đời xong cô ném tất cả trở lại tủ để chọn quần jeans,áo thun và blazer. Ngắm mình với một phong cách đơn giản không thể đơn giản hơn, cô phì cười. Từ bao giờ cô đã trở nên ngại làm điệu thế rồi nhỉ?

Cuộc sống thật dễ chịu khi không còn phải tốn hàng giờ đồng hồ chỉ để đứng trước tủ áo... chọn lựa cho mình một bộ cánh.

Son phấn và váy áo, nó giống như một lớp vỏ của người phụ nữ. Có người còn nói với cô, nếu không trang điểm thì cứ như ở trần chuồng mà ra phố. Sợ thế. Hình như đã nhiều năm nay cô chưa từng một lần được nhìn thấy khuôn mặt không son phấn của cô bạn mình. Son phấn đối với bạn cô thần thánh tới đỗi, bạn cương quyết bắt cô phải thoa phấn khi đi ngủ và dậy sớm trang điểm trước khi người đàn ông bên cạnh mở mắt ra. Hú hồn! Nếu anh của cô mà nghe được "bí mật của Eva" kiểu này chắc trước khi hôn cô anh phải lấy áo chùi chùi mặt cô, đề phòng cô sử dụng mỹ phẩm khi ở trên giường.

Cô ngại lại còn thêm tính ương bướng, thích tốt khoe mà xấu cũng chả muốn che nên cô không thực hiện kế hoạch mà bạn đã ủ mưu giùm. Thế nên anh mới không bị "ngộ độc" mỹ phẩm khi thức dậy bên cạnh cô. Khi cô về lại, bạn bắt cô khai báo có nghe lời bạn trang điểm lúc ngủ hay là không. Cô thật thà lắc đầu và sau đó ngồi chịu trận, nghe một "bài ca 5 tấn" về đề tài: Đàn ông yêu bằng mắt.

Đẹp tư nhiên - là vẻ đẹp của nghệ thuật trang điểm của phụ nữ mọi thời đại. Dày công thoa thoa trét trét năm bảy lớp kem, lớp phấn để đẹp thật tự nhiên, đẹp không tì vết cả ngày rồi tới lúc đi ngủ cũng phải tẩy trang để son phấn trôi đi. Phụ nữ đến là khổ vì đẹp!



Image


18659


Son phấn đối với bạn cô thần thánh tới đỗi, bạn cương quyết bắt cô phải thoa phấn khi đi ngủ và dậy sớm trang điểm trước khi người đàn ông bên cạnh mở mắt ra.


nhưng nếu mình còn ngủ dậy sau người ta nữa thì phải làm sao hở LG?...:-))



18667


Ngủ nhiều hơn là bảo đảm đẹp hơn "người ta" rồi, khỏi cần làm đẹp chi nữa, Hoài Yên há! :))



18668 top -
Viết từ khung cửa I-chat
1 ... 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9 ... 11
_______________________________________________
Chuyện Tháng Tư - thơ - Thúc Sinh _______________________________________________

Image

Có một ngày, cuối tháng tư
Buồn như nước lũ dâng từ biển lên
Bạn học chẳng dám nhớ tên
Tôi mang áo rách đi bên cuộc đời

xem tiếp...

_______________________________________________
Những Mảnh Đời Hậu Chiến - văn - Trần Bảo Toàn _______________________________________________

Image

Hôm nay, 30/04/2020, một ngày mưa rả rích, tiếng mưa như gõ vào ký ức những tháng năm quá khứ, đối với tôi ngày này chỉ có ý nghĩa là một ngày lịch sử, khi đất nước, gia đình và rất nhiều cá nhân của thế hệ cha chú và chúng tôi bước qua một khúc quanh mới.

xem tiếp...

_______________________________________________
Tình Khúc Hồi Hương - nhạc - Phạm Anh Dũng _______________________________________________

Image


xem tiếp...

_______________________________________________
Tàn Tích - ảnh - violetdehue _______________________________________________

Image


xem tiếp...