
V Ụ N . . . . ... .
__________________________________________________________________________
l a m g i a n g
I.
Những năm gần đây cô cảm thấy mình bị burned out. Khi đã về đến đích của điều mà ông bà cha mẹ vẫn gọi là "sự ổn định", cô chợt thấy mình hao mòn từ tinh thần lẫn thể xác. Cô từng nghĩ nếu có thể buông xuống hết, được nhắm mắt nghỉ ngơi thì tốt biết mấy. Cô chính là sống như nghệ nhân xiếc đi trên dây vắt ngang một vực sâu,căng mình đi qua vạn trượng.
II.
Khi còn đi thuê nhà, lúc nào cũng đau đáu mong mua được nhà của chính mình. Mua được rồi thì mới thấy mình đã dạt vào vòng xoáy: chờ lương - trả nợ mua nhà hết cả thanh xuân. Đã trót mua mấy tạ đá tự đập chân mình thì thôi không lèm bèm nữa.
III.
Cô và anh tan hợp đôi lần. Yêu lâu như chạy tiếp sức. Một người chạy đến và người kia lại chạy đi. Khi có khó khăn phiền muộn, cô sẽ luôn tìm đến dày vò lỗ tai anh để được nghe anh an ủi hay động viên. Khi anh xảy ra chuyện, anh lại luôn giấu cô để tự mình anh giãn ra giải quyết. Có lần anh giãn ra lâu đến nỗi cô không còn muốn chạy tiếp con đường có bước chân anh. Khi anh quay lại tìm cô, cô đã định sẽ dành cho anh rất nhiều lời cay đắng. Lời nào cô cũng không nỡ nói ra. Cô nhớ mình cuối cùng chỉ nói "sao anh không gửi cuộn băng keo cho em dán lại broken heart". Cô cảm thấy mình rất dễ tha thứ cho anh. Năm tháng kéo qua, cô càng thêm lười để ý đến nhiều chuyện. Bởi vậy cô trở nên rất lãnh đạm trong nhiều chuyện, với nhiều người. Duy chỉ riêng anh vẫn khiến cô lao xao mềm yếu.
I.
Những năm gần đây cô cảm thấy mình bị burned out. Khi đã về đến đích của điều mà ông bà cha mẹ vẫn gọi là "sự ổn định", cô chợt thấy mình hao mòn từ tinh thần lẫn thể xác. Cô từng nghĩ nếu có thể buông xuống hết, được nhắm mắt nghỉ ngơi thì tốt biết mấy. Cô chính là sống như nghệ nhân xiếc đi trên dây vắt ngang một vực sâu,căng mình đi qua vạn trượng.
II.
Khi còn đi thuê nhà, lúc nào cũng đau đáu mong mua được nhà của chính mình. Mua được rồi thì mới thấy mình đã dạt vào vòng xoáy: chờ lương - trả nợ mua nhà hết cả thanh xuân. Đã trót mua mấy tạ đá tự đập chân mình thì thôi không lèm bèm nữa.
III.
Cô và anh tan hợp đôi lần. Yêu lâu như chạy tiếp sức. Một người chạy đến và người kia lại chạy đi. Khi có khó khăn phiền muộn, cô sẽ luôn tìm đến dày vò lỗ tai anh để được nghe anh an ủi hay động viên. Khi anh xảy ra chuyện, anh lại luôn giấu cô để tự mình anh giãn ra giải quyết. Có lần anh giãn ra lâu đến nỗi cô không còn muốn chạy tiếp con đường có bước chân anh. Khi anh quay lại tìm cô, cô đã định sẽ dành cho anh rất nhiều lời cay đắng. Lời nào cô cũng không nỡ nói ra. Cô nhớ mình cuối cùng chỉ nói "sao anh không gửi cuộn băng keo cho em dán lại broken heart". Cô cảm thấy mình rất dễ tha thứ cho anh. Năm tháng kéo qua, cô càng thêm lười để ý đến nhiều chuyện. Bởi vậy cô trở nên rất lãnh đạm trong nhiều chuyện, với nhiều người. Duy chỉ riêng anh vẫn khiến cô lao xao mềm yếu.
