Viết trên chuyến bay trở về từ Dallas. 12.01.2013
Nhớ lại lúc chia tay, em nằm đó nhìn ra, qua tấm màn cửa hé mở, từng người đang tiến dần ra cửa, im lặng, gương mặt bình thản, không vẫy tay chào, không tiễn đưa. Em không khóc mà chỉ có người đến thăm và ra về, lệ ướt mà thôi.
Lời cuối gửi em hôm đó là: ráng lên nhé, chị chờ V viết những bản nhạc thật hay để còn đưa chị viết lời nữa đó. Em chỉ im lặng, nhếch môi cười khẽ, nhưng ánh mắt thì long lanh lắm...
Xin cầu nguyện thật nhiều cho em nhé.
________________________________________________________________________________________________________________________________________________________K H Ấ N .C Ầ UÔm em giã biệt cuối Thu
Một ngày bỗng lạ, gió ru nắng hồng
Vấn vương chân bước chẳng xong
Cũng đành tay vẫy mà lòng xót xa
Lặng yên đôi mắt nhìn ra
Sao em không nói với ta một lời
Bao điều muốn nhủ cùng người
Nghẹn ngào con chữ cứ trôi lặng lờ
Theo mây lên gõ cửa Trời
Xin cho phép lạ - Em, đời bình yênq u ỳ n h h ư ơ n g