n g Ắ n [ # 1 3 ]
ừ.
buổi sáng thứ hai của tuần thứ nhất trong tháng 7.khi ra khỏi chỗ dung thân. rất trễ. ngửa mặt khoe răng với gã mặt trời nồng lửa bên trên tầng phượng rực rỡ say thắm. cô có cảm giác những chao chát đắng đót rất quen trong tâm tư biến vào hư không...
một ngày đẹp để yêu lấy mình. cô nghĩ. khi mình biết tự yêu cả nỗi cô quạnh màu tím của riêng đời mình. thì dường như hoang vu sa mạc ẩn trầm của thiếu thốn đủ điều yêu thương vụt ấm...
cô dạo bước cùng tháng 7 trong thành phố nhỏ đầy nắng. hạ Phan Thiết vẫn là hạ rất cháy của mặt trời hết mình nung đốt. chân đi đưa cô qua những con đường đã trở thành quen. trộn ánh nhìn đồng cảm vỗ về lên những nỗi người xanh xám của ông lão bán hàng rong lụm cụm. của bà cụ bán vé số hom hem. của đứa bé mồ côi ăn xin tật nguyền tong teo oặt oẹo bất hạnh...
khi lên phía cầu Trần Hưng Đạo. cô nghiêng ngọn nhìn đổ xuống dãy thuyền lặng câm neo dọc dưới lề. những chiếc thuyền chài thất nghiệp ém mình vào nhau phơi mặt buồn ở bến đậu. nói thẳng luôn không cần uốn chữ cho lời ẩn ý phù phiếm chi cho thêm mệt: vì biển đã là biển thời chết. hải sản nhiễm độc nặng khiến các loại cá gần bờ dạt khơi xa để sinh tồn. ngư dân bám biển vươn khơi gặp biết bao hoạ sinh tử hiểm nguy vì tàu Trung Cộng săn đuổi, đâm chìm, xả súng. biển giờ khác nào là một ẩn dụ không bình yên. những chuyến trở về từ biển quá ít ỏi hải sản. xăng dầu leo thang mà nhà nước Xã Nghĩa thì không ủng hộ nâng đỡ. gỡ gạc lại vốn liếng còn không nổi nói gì chi đến trả nợ ngân hàng.
cho rằng máu và nước mắt chan cơm ngư dân cũng không ngoa...
khi khổng khi không mà hút đâu mất biệt sạch trơn cái ân điển khoảnh khắc thanh lành của sáng đầu tuần đầu tháng...
ừ.
già buổi sáng ngày đầu tháng 7 mở mặc khúc •Ngắn [#13]. như là kinh cầu lẳng lặng chấp chới treo hồn thập giá
...
..
.
2july.018