
chiều trên Phá Tam Giang
anh chợt nhớ em...
giờ này thành phố chợt bùng lên
để rồi tắt nghỉ sớm
ôi Sàigòn, giờ giới nghiêm
ôi Sàigòn, mười một giờ vắng im
ôi em tôi, Sàigòn không buổi tối!
đêm, một người đi giữa chiến tranh
lại nghĩ tới anh, lại nghĩ tới anh
nghĩ tới anh...
anh chợt nhớ em...
giờ này thành phố chợt bùng lên
để rồi tắt nghỉ sớm
ôi Sàigòn, giờ giới nghiêm
ôi Sàigòn, mười một giờ vắng im
ôi em tôi, Sàigòn không buổi tối!
đêm, một người đi giữa chiến tranh
lại nghĩ tới anh, lại nghĩ tới anh
nghĩ tới anh...