
h ư ơ n g
....N G Ọ C .L A N
____________________________________________________________________________....N G Ọ C .L A N
Hôm xưa tìm hoa Ngọc Lan
Dẵm lên màu nắng vàng hoang bên đồi
Mây như thả cuộc tình trôi
Bện hình lưỡi hái, xác người xô nghiêng
Hương từ dạo ấy xa em
Những hồn thu đã mặc nhiên vắng cười
Lạnh từ búp mở đầu môi
Đến mùa đông mọc giữa đời từ ly
Toa tàu thét hồi còi đi
Đuổi xua dáng dấp xuân thì về xa
Đường ray biên giới nhạt nhòa
Cành hoa trắng cũng phôi pha mất rồi
Hôm nay giống quá, mây trời
Bện thêm giữa khoảng xác người xô nghiêng
Đôi mắt nào hình bóng đêm...
Hương đằm vũng nhớ vì quên chưa đành!
c a p h e s u o t n g a y