
d ư n g . k h ô n g .
h i ệ n . v ề .
____________________________________________________________________________h i ệ n . v ề .
Từ Anh đùa cợt mắt môi
Em về tập viết... trời ơi... vụng về!
Răng mà cứ nghĩ mô tê
Đêm nằng nặng giấc, gối chê dại khờ
Trăng treo trên đỉnh hững hờ
Sương đêm đọng nước, phớt lờ gió qua
Nụ cười là của người ta
Cớ chi thương, ghét mà ra biếng lười
Thẹn lòng... hổ với gương soi
Giấu trên sợi tóc, ngùi tương tư dài
Đường xưa gió nói yêu mây
Hôm ni mưa rụng gió bay phương nào?
Ngày xưa em nhỏ má đào
Cái thương, cái ghét đi vào thinh không
Chừ em mặc áo sầu đông
Hoàng hoa... thoáng ấy dưng không hiện về
Mần răng nỗi nhớ lê thê
Phút ban đầu ấy ngô nghê lạ lùng
Tiếng cười, ánh mắt người dưng
Chi mà lòng cứ bâng khuâng với lòng!
Em về tập viết... trời ơi... vụng về!
Răng mà cứ nghĩ mô tê
Đêm nằng nặng giấc, gối chê dại khờ
Trăng treo trên đỉnh hững hờ
Sương đêm đọng nước, phớt lờ gió qua
Nụ cười là của người ta
Cớ chi thương, ghét mà ra biếng lười
Thẹn lòng... hổ với gương soi
Giấu trên sợi tóc, ngùi tương tư dài
Đường xưa gió nói yêu mây
Hôm ni mưa rụng gió bay phương nào?
Ngày xưa em nhỏ má đào
Cái thương, cái ghét đi vào thinh không
Chừ em mặc áo sầu đông
Hoàng hoa... thoáng ấy dưng không hiện về
Mần răng nỗi nhớ lê thê
Phút ban đầu ấy ngô nghê lạ lùng
Tiếng cười, ánh mắt người dưng
Chi mà lòng cứ bâng khuâng với lòng!