x a .x ư a
.....t ư Ở n g .c h Ừ n g .n H ư
..........k i Ế p .t r Ư ớ c
__________________________________________________________________________
Lần ký ức như cuộn phim cứ quay đều nửa đêm không làm sao dừng lại
Bỏ lại sau lưng tỉnh lỵ buồn
đường đất sét bấm ngón chân đi lậy lội
con kinh màu nước xanh
ngơ ngát lục bình
trôi xuôi theo vận nước
nồi cơm độn ngô khoai
rổ tre và những con tép đồng
con chuột đồng
hố boom và nước phèn
đào lộn hột
Thơi... à đúng rồi !
nàng tên Thơi, là Thơi của mười lăm mười sáu
Thơi nhỏ bé mặn mà
tập tành nước hoa rẻ tiền và biết cười bằng đôi mắt sáng
Tràm chưa lột vỏ cầu sông
những ngày Thơi rửa chân
những đêm Thơi tắm sông
hồn nhiên như đồng nội
con kinh màu nước xanh rồi cũng trôi Thơi về nơi màu đỏ
bỏ lại cầu sông những cây tràm chưa lột vỏ
bỏ lại mái rạ , mái tranh
từng khúc miá đường rũ rượi theo nền đất âm thầm tiếng ễnh ương
tiếng tắc kè
đêm đếm cơn buồn vo ve muỗi
ngày nắng đốt trên lưng
o0o
Sóng to
mây xám
biển xanh lất phất bạc đầu
bốn bề là chân trời mênh mông...
mênh mông
bắp bênh phầm phập gió chiếc khăn treo màu trắng
chỉ có tiếng sóng và tiếng khăn phầm phập gió
Kuala Lampur
thành phố vô cảm, vô tình , vô nhân tính
thời cảnh sát Mã Lai bản chất còn mọi rợ
Singapore
tiếng boom đạn tập trận gợi tháng ngày tang tóc
cá voi những cái đuôi như cánh quạt khổng lồ trong tinh sương trắng xoá
đói lòng muì mực tươi nướng ống khói tàu
bầy cá chuồng hốt hoảng bay lên thuyền
biển xanh như rừng lá
cảng Singapore tấp nập thuyền
phố Singapore tù nhân nhập biên
phía sau song sắt tạm giam
thời gian trôi thật chậm
quá lâu rồi không nhớ tên chị nữa
chị hay ngồi cạnh - đốt tháng ngày
cơ thể chị một muì hương rất nặng
muì vượt biên không nước tắm
gợi cảm làm sao
đảo Timor hoan sơ không cầu cảng
phố Kupang thuyền về neo bãi cạn
rì rào trên sóng đoàn phu vát cõng người vào bờ
cô gái Indo ngượng ngùng dang đôi chân
ngồi lên vai hai chàng phu vát
gió biển luà sarong cô căng cánh buồm
sóng dập bờ phu vát khẽ run run
những con người của phố nhỏ Kupang
họ Không có gì ngoài mái tranh
và thuyền cá mỏng manh đầu sóng
mà tấm lòng san hô
tình người thơm tho biển cả
Phiá bên kia chân mây có lẽ là Cape York
nước biển màu lá rừng , màu da trời
dần xa bờ dần sâu nước dần đen sóng lớn
tầm mắt không còn gì
chỉ có trời xanh và nước đen
muì hương vượt biên trên da thịt chị nồng nàn hơn bao giờ
ranh giới giưã sống và chết
đôi mắt chị bình yên
nhìn biển dữ
o0o
Djakata đèn vàng
mù mờ sương đêm
từng đoàn xe chạy bên lề trái
tháng ngày rổi hơi gom cơm thưà ra bán dân điạ phương
những người lao động mặc sarong
hạnh phúc điã cơm thưà trộn ớt bầm đỏ lưỡi
Trại dưỡng lão không có những người già
hồ cá đã khô nước từ lâu
nhà thủy tạ từng thanh gỗ điêu tàn
chỉ có những con người
vết rách xa quê còn quá tươi màu nhớ
Buổi sáng chảy mồ hôi
người thiếu phụ bồng con nhỏ rời trại
niềm hân hoan định cư
bỏ lại căn phòng
bỏ lại chiếc mền còn nguyên vẹn mồ hôi và nước hoa son trẻ
o0o
Ngụm coke sặc sụa hơi ga Phi trường Djakata
tiếng động cơ gào phi đạo
từng tản đá ngầm
từng hòn đảo biển trong xanh đầy san hô
nhỏ dần dưới bàn chân
rồi mất dạng...
Dãi đất hưá cuối chân trời mở ra
gió tháng mươì rét mướt
khu vườn East Bridge Nunawading buổi sáng
cánh hoa màu tím hồng thơm rất lạ
những nàng nữ sinh Mitcham High tóc vàng mặc mini cười khúc khích
thời gian trôi...
và cứ thế... cứ thế
từng thước phim cứ quay đều trong ký ức
o0o
Ánh điện xanh chớp trên đầu dây cáp
chuông xe Tram nửa đêm
phố Richmond trời mưa
đĩa cơm sườn Vào Đời
tô phở nóng
cụm mây vàng tên chị
tờ Hoa Niên văn học trò thân thương
mắt chị nồng nàn hai hột nhãn
muà xuân nở no tròn chị áp ngực trốn rét
hay trốn ánh mắt những người đàn ông trung niên
bàn tay chị trắng gầy những sợi gân xanh... xanh
môi chị muì hoa bưởi...
Đêm Holden Sunbird chị gối đầu
cửa xe lồng gió biển
bãi đậu tình nhân
phim trắng đen cinema ngoài trời
đêm dài quên giấc ngủ
chị ngồi đọc bài thơ
bài thơ con gái bắc
Muà sau chị lấy chồng
cây bạch đàn tách vỏ
chị trả tập thơ Mây
con Magpie gục đầu
gió thổi từ nam cực
sân cỏ đóng sương băng
bút tích thời con gái
hương trinh thời con gái
còn trong tập thơ xưa
còn trong giấy nồng nàn
o0o
Buổi sáng Như Ý
hương phở mang nụ cười Trang bay ra hè phố
chuông đổ nhà thơ Springvale gió thổi
phúc âm ngân dài trên ghế gỗ
muì trầm hương cay
Ngươì khép mắt giấu tình nhau chạy trốn
ai khấn mà dâng hiến cả đời em
Chuá trên cao có muôn vạn tín đồ
cần chi nữ tu em mà hưá
Em thánh nữ trong nhà thờ rạng rở
phúc âm vưà ngân bật khúc hoan ca
tà áo trắng Trang nghiêm hiền thục lạ
em huy hoàng thập giá điạ ngục tôi
Lễ tan chưa sao ghế trống muộn phiền
người áo trắng mang tim mình đi giấu
tôi gọi theo âm ngăn tường cổ kính
cổng nhà dòng song sắt ngục tù nhau
Tôi về
đóng vào tim một trầm hương thập giá
nhốt cửa lòng
lửa tình yêu không chịu tắt
o0o
Mưa rơi và rừng cháy
thơì tiết Melbourne , tánh tình con gái bắc
đôi mắt Bê En dịu dàng
long lanh mặt hồ môi đỏ thổi nụ hôn
chị muôn đời cứ thế
cứ làm bỏng tim những người đàn ông nhìn khao khát
những đôi mắt ngắm chị thèm thuồng
chị cười ghẹo
tôi ghen !
Một ngày cứ bốn muà
mưa rơi và nắng sái
muì nước hoa lẫn mồ hồi khô dần trên cổ trắng
chị thích ôm giữa trơì mưa buổi sáng
cỏ xanh ngưả cong cong bờ hồ Albert Park ẩm ướt
trong nắng sái hạt mưa phùn hiền hoà hơi thở chị
mưa bay trên đầu lưỡi , trên đầu môi ngọt ngào
Melbourne cuả tôi, Melbourne cuả chị
mưa nắng vội vàng, tình... như sóng vỗ
tôi nhớ chị cười môi rất thơm
tôi nhớ chị yêu bài thơ "Nhàn"
"Thu ăn măng trúc, đông ăn giá
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao " (*)
Tình khúc Hoàng Thanh Tâm
Celica màu lá mạ
tôi lặng im nghe - chị say sưa hát
có khi khói thuốc vũ trường còn vươn trong tóc chị
nghiệp cầm ca...
Đêm Footscray thì thầm quán nước
cổ tích chị muôn đời dí dỏm
nàng tiên thoả ước chàng trai mơ cuả quý dài chạm đất
tiên hô biến chàng... cụt hai chân
tôi cười lăn , những thì thào tinh nghịch chị
Mùa hè Melbourne có bao giờ dễ ngủ
đêm ôm điện thoại làm tình
chị dịu dàng như mưa bay
chị ngọt ngào như cát biển
hơi thở chị từng cung bật thiên thần
ngân lên...
đắm đuối lời yêu... đỏ thổi vành tai son trẻ
những nồng nàn giờ xa xưa cổ tích
o0o
Nhà hát bườm soi mình bên cầu bến sắt
cảng Sydney những chiếc du thuyền sang trọng đi về
tình nhân tiển đưa nhau đầy nước mắt
Con đường boulevard bóng lá
nàng rực rở như hàng Phượng tím Sydney
đầy quyến rũ
tình yêu mới làm đánh rơi Melbourne
đánh rơi phố biển Portsea và vòng tay ôm siết cứng
đánh rơi những con đường xinh xắn thênh thang
đánh rơi mặt hồ Aura những nụ hôn
đánh rơi chị !
Về với Sydney tập tành yêu biển Bondi
yêu phố Cabramatta và con đường Canterbury chật chội
gót mòn theo những chuyến xe đời
lặng lẽ đi qua
tình hai năm buồn vui gì tuổi trẻ
học đòi đi hoang...
Phố đèn màu đỏ xanh cùng gái Thái
công viên Hyder park buồn da diết
nóc nhà thờ rêu phong
lòng như tượng đá
o0o
Mùa sang
bỏ những đêm say và quán trọ
để quen người con gái có lồng ngực mỏng manh
đôi môi màu huyết dụ
và dòng tay ôm khát cháy
Linh cảm một cuộc tình không trọn vẹn
những tháng ngày như thát đổ
trầm mình
giưã háng em
em đã khóc vì tôi bao lần nhỉ
ái ân nào rách xước thịt da nhau
những đam mê dại khờ theo tuổi trẻ
những sẹo tình chằn chéo cả đời nhau
Nếu một lần được quay về cổ tích
quỳ bên em với tất cả tấm lòng
úp mặt vào giưã đôi chân dài cũ
để hôn em mà sám hối một lần
đầu lưỡi tội tình , xin một lần tha thứ
bằng trái tim nhức buốt
bằng hơi thở dập dồn
và tiếng rên tức tưởi
Xin một lần được quay về úp mặt
chết ngộp dòng dâm thủy thiết tha
o0o
Lại đi
buổi chiều ô cửa chung cư có chim ca và nắng xế
Mơ đậm đà tóc ướt
Mơ áo cánh những đường cong
son trẻ em duyên dáng no đầy
vòng tay Mơ có khi vô tình
khi cố ý
Tình yêu giấu mình sau ổ khóa tâm linh
những đường gân xanh ve vuốt lồng ngực Mơ
trên dịu hiền da luạ tròn tròn
đi trong thiên đường trái cấm em
chưa một lần dám cắn
dù mật đang muà tê điếng đêm
Bàn tay Mơ giữ chặt môi tôi lời yêu không cửa thốt
nên buổi chiều đong máu ghẽn van tim
cám ơn em
đã âm thầm chạy trốn...p h i ế n b ă n g
7th June 2018 ... cho riêng tôi